Tư duy của người thành công: Làm người đồng hành, tuyệt đối KHÔNG làm người làm thuê
Một doanh nghiệp của tương lai, sẽ không còn có những người làm công, mà chỉ có những người đồng hành.
Mọi công việc của người làm công sớm muộn gì cũng sẽ bị máy móc thay thế hoặc thuê ngoài. Đạo lý rất đơn giản, sử dụng máy móc hoặc thuê gia công tiết kiệm chi phí hơn nhiều so với thuê nhân công, hiệu quả tăng gấp đôi và chi phí được tiết kiệm. Sự phát triển trong tương lai của xã hội sẽ khiến “người làm công” ngày càng trở nên khó khăn hơn.
Không nơi nương tựa chắc chắn, là số phận của những người làm công.
Bất kể ở đâu, tuyệt đối đừng để mình chỉ là “người làm công”, mà hãy trở thành đối tác, người đồng hành với công ty. Mỗi một kinh nghiệm việc làm đều là đang tạo ra sân khấu cho bản thân, chỉ khi không ngừng nâng cao, thay đổi và làm mới mình, bạn mới làm chủ được số phận của mình, và trở thành người đồng hành đúng nghĩa với công ty của bạn.
Làm thế nào để biến mình thành một người đồng hành?
1. Mục tiêu xa
Lấy một ví dụ, nếu bạn làm tài vụ, vậy thì đừng mãi mãi chỉ thỏa mãn với công việc nhân viên tài vụ, mục tiêu trung hạn nên là trở thành CFO của công ty, mục tiêu dài hạn hơn có thể là trong tương lai có khả năng điều hành một công ty tư vấn tài chính.
Những mục tiêu này ban đầu có thể rất xa vời, nhưng khi có mục tiêu dẫn dắt, mỗi ngày của bạn đều sẽ khác, bạn sẽ không hài lòng với việc ngày làm 8 tiếng, sáng đi chiều về và cầm mức lương y hệt mỗi tháng, bạn sẽ khát khao và cố gắng đi học hỏi thêm nhiều điều mới mẻ hơn, chủ động tham gia vào nhiều công việc và nhiệm vụ khác nhau hơn, từ đó nắm lấy những cơ hội quý báu tạo đà cho sự nghiệp sau này.
2. Độc lập
Muốn trở thành người đồng hành đích thực của công ty, bạn trước tiên phải là một người độc lập, có chí hướng, bạn biết mình là ai, mình bắt đầu từ đâu và muốn đi theo hướng nào.
Không ít người làm thuê thiếu đi tinh thần độc lập, họ xem phán đoán của lãnh đạo là phán đoán cuối cùng, họ lười suy nghĩ, họ xem việc tâng bốc, làm lãnh đạo vui lòng là pháp bảo, hành vi này trông thì có vẻ như sẽ được lợi nhất thời, nhưng ở trong một doanh nghiệp không ngừng tiến lên, việc thiếu đi những chủ kiến riêng lại là một trở ngại rất lớn trong quá trình phát triển bản thân.
3. Để tâm tới giá trị độc đáo
Chúng ta tập hợp năng lực và giá trị độc đáo của mỗi người thành một vòng tròn, nếu bạn để tâm tới việc giao thoa với lãnh đạo, nó cho thấy bạn là một người tương đối độc lập, để tâm tới những giá trị chung, đây chính là lý do vì sao bạn có được cơ hội công việc của hiện tại.
Nhưng cần chú ý: điểm khác biệt giữa bạn và lãnh đạo mới là biểu hiện cho các giá trị lâu dài của bạn. Nếu chỉ để tâm tới những điểm giống nhau, lâu dần, bạn sẽ mất đi bản sắc cá nhân của mình, giá trị độc đáo riêng của bản thân cũng sẽ dần dần bị lu mờ.
“Be yourself, be different, be sharp” (là chính mình, khác biệt và sắc bén), nó không chỉ đơn thuần là một câu khẩu hiệu, mà nó còn là pháp bảo cốt lõi nơi làm việc.
4. Ngốc nghếch nhưng sắc sảo
Một người nếu muốn nên được cái gì đó ở nơi làm việc, anh ta phải vừa là người “sắc sảo”, vừa là người “ngốc nghếch”.
Sự sắc sảo là quan điểm của bạn, càng đột phá, càng sáng tạo càng tốt. Ngốc nghếch là phẩm chất, kiên trì một thứ gì đó thật lâu, càng lâu càng tốt. Mọi người sẽ vì sự sắc sảo mà chú ý tới bạn, nhưng cũng vì sự ngốc nghếch của bạn mà tin tưởng bạn.
Rất nhiều người hay nói “im lặng là vàng”, nhưng cá nhân tôi cho rằng đó chỉ là cái cớ để giữ chân một ai đó ở vùng an toàn. Cá nhân tôi nhận thấy ở những người trẻ tuổi có tài, họ sở dĩ được phát hiện và bồi dưỡng đó là bởi ở trong các buổi hội họp, họ đưa ra được những quan điểm rất sắc sảo, họ có quan điểm riêng, có bằng chứng thuyết phục, và có cả sự quyết tâm.
Một người luôn tự nhận mình là thiên lý mã, nhưng lại chưa bao giờ chạy, lại cũng chẳng buồn hí, vậy thì có thần tiên cũng chẳng thể nào phát hiện ra được.
Thêm vào đó, muốn có được sự tin tưởng lâu dài, bạn phải kiên trì, đừng bị những lợi ích ngắn hạn hấp dẫn, kiên trì với điều mình đang làm, tin vào những điều mình luôn tin tưởng, dù tạm thời bạn có là kẻ chịu thiệt đi chăng nữa.
Chỉ khi cho người khác thấy được rằng bạn là người kiên trì, là người có nguyên tắc và trung thành, bạn mới thực sự được tín nhiệm.
Làm một người đồng hành, thoạt đầu nghe thì có vẻ là rất xa vời, những thực ra không hề. Chỉ cần bạn hiểu rõ rồi, bạn sẽ hiểu được ý nghĩa của việc tự đánh thức bản thân và tiềm năng của bản thân.
Cá nhân tôi cho rằng nền giáo dục mà chúng ta được tiếp nhận từ khi còn nhỏ, ở một phương diện nào đó, nó thực ra là thất bại. Phụ huynh của chúng ta, thầy cô của chúng ta phần lớn đều là những người làm thuê, vì vậy, thứ mà họ truyền đạt, chỉ là hi vọng bạn trở thành thế hệ làm thuê tiếp theo, làm một chiếc ốc vít bình thường trong một cỗ máy khổng lồ.
Chẳng hạn khi còn nhỏ, bạn thường sẽ được nghe câu nói này “không cầu đại phú đại quý, chỉ mong cả đời bình an”. Trong mắt ba mẹ, phú quý và bình an có sự mâu thuẫn, vì bình an là việc quan trọng, nên phú quý bị vứt bỏ.
Ba mẹ luôn nhắc nhở bạn rằng đừng quá để tâm tới chuyện tiền bạc, nhưng sau khi trưởng thành rồi bạn lại phát hiện ra rằng, họ sẽ vì từng đồng tiền mà lo lắng khôn nguôi.
Bối cảnh giáo dục có thể định nghĩa quá khứ của chúng ta, nhưng không thể định nghĩa tương lai của chúng ta. Bởi lẽ giáo dục quan trọng nhất trong đời là giáo dục tự thân. Cái giáo dục này, xuất phát điểm là sự tự thức tỉnh bản thân, và chung điểm là khi cuộc đời kết thúc. Nếu chúng ta ghi lại, tư tưởng của chúng ta hoàn toàn có thể ảnh hưởng tới đời sau.
Khi gặp khó khăn, hãy nhớ: Phần lớn mọi người, vì muốn trốn tránh việc trở thành chính mình, mà sẵn sàng nhận lấy mọi đau khổ trong cuộc đời.
Muốn thoát ra khỏi khó khăn, hãy nhớ: Là chính mình, hãy luôn phấn đấu trở thành con người lý tưởng mà bạn luôn mong mỏi.
Đây không phải một câu nói an ủi, đây là ánh sáng giữa vực thẳm tối tăm.
Nếu nói chỉ có một và duy nhất một bí quyết khi đầu tư vào cổ phiếu: mua cổ phiếu là mua một công ty; thì cũng sẽ chỉ có một và duy nhất một bí quyết cho sự nghiệp, đó là hãy luôn coi mình như một người đồng hành của doanh nghiệp.
Chỉ khi coi mình như một người đồng hành thực sự, chúng ta mới có thể kiểm soát được số phận của mình ở nơi làm việc.