‘Trên đời chẳng có bữa trưa nào miễn phí’: Suy nghĩ này chỉ là giấc mơ giữa ban ngày của người nghèo, mãi mãi không thể thực hiện

15 Th12, 2023
avatar post

Nội dung được trích từ cuốn sách “Sự Khác Biệt Giữa Người Giàu Và Người Nghèo”, tác giả Thái Phú Cường, do Vibooks phát hành. 


Rất nhiều người ngưỡng mộ cuộc sống của người giàu, tuy nhiên hầu hết họ chỉ nhìn thấy ánh hào quang rực rỡ bên ngoài mà không nhìn thấy những nỗ lực gian khổ đằng sau; cũng như chỉ nhìn thấy “kết quả” hiện tại mà không nhìn thấy “quá trình” người giàu theo đuổi sự giàu có.

Khi phỏng vấn những người giàu, họ đều hồi tưởng lại những ngày tháng phấn đấu cực khổ buổi ban đầu với gương mặt hạnh phúc. Không những họ không căm ghét những ngày tháng cực khổ ấy, mà còn cho rằng đó là con đường buộc phải đi qua để có được sự giàu có.

Người nghèo thì ngược lại, họ luôn ảo tưởng về một cuộc sống tốt đẹp, có thật nhiều tiền, có xe đẹp nhà sang. Họ thích hưởng thụ “kết quả” giàu có, nhưng đến lúc thực sự bắt tay thực hiện, họ lại bắt đầu chùn chân. Vì họ cho rằng quá trình phấn đấu quá vất vả, phiền phức, họ nghĩ: Nếu có thể bỏ qua quá trình làm giàu phiền phức, đi thẳng đến kết quả giàu có, vậy thì tốt biết mấy! Đương nhiên, trên đời chẳng có bữa trưa nào miễn phí, suy nghĩ này chỉ là giấc mơ giữa ban ngày của người nghèo, mãi mãi không thể thực hiện.

Nhắc đến Levi Strauss, có lẽ nhiều người còn cảm thấy xa lạ, nhưng nhắc đền quần jean, tin rằng chẳng ai mà không biết, và Levi Strauss chính là người phát minh ra quần jean.

Levi Strauss là người Do Thái quốc tịch Đức, sinh ra trong gia đình có cha mẹ là viên chức bình thường. Quá trình trưởng thành của Levi Strauss cũng không có gì đặc biệt, sau khi tốt nghiệp đại học, ông làm một nhân viên văn phòng bình thường.

Năm 1950, cuộc sống bình yên của Levi Strauss bị phá vỡ. Lúc này lan truyền một tin tức khiến mọi người phấn chấn: Miền Tây nước Mỹ đào được một mỏ vàng lớn! Sau khi tin này được truyền đi, rất nhiều người đều ôm mộng phát tài, vượt ngàn dặm xa đến miền Tây nước Mỹ. Trong số những người đi đào vàng này có Levi Strauss.

Khi Levi Strauss vừa đến San Francisco, nhìn thấy đầy rẫy những người ôm mộng đào vàng, nơi nào cũng có những tấm lều giá rẻ, mỗi người đều là những “ngôi nhà nhỏ” đáng thương, Levi Strauss rơi vào trầm tư suy nghĩ.

Sau một thời gian dài quan sát, Levi Strauss đã từ bỏ ước mơ đào vàng ban đầu, chuyển ánh mắt sang ngàn vạn người đào vàng. Ông phát hiện những người đào vàng này đều sống trong những túp lều, nơi đào vàng lại cách trung tâm thành phố khá xa, mua sắm cực kỳ khó khăn. Levi Strauss cho rằng đây chính là cơ hội tốt, so với mù quáng đào vàng chi bằng nắm lấy cơ hội kiếm tiền trước mắt. Thế là ông mở một cửa hàng tạp hóa, kiếm tiền từ những người đào vàng.

Trên đời chẳng có bữa trưa nào miễn phí: Suy nghĩ này chỉ là giấc mơ giữa ban ngày của người nghèo, mãi mãi không thể thực hiện - Ảnh 2.

Ánh mắt của Levi Strauss quả nhiên sắc bén, cửa hàng tạp hóa của ông mở chưa được bao lâu đã đông như trẩy hội, người đến mua sắm nườm nượp. Sau khi kiếm được khoản tiền đầu tiên, Levi Strauss mở rộng quy mô, mua một lượng lớn hàng tiêu dùng và vải buồm dùng để làm lều bạt. Lần này, hàng tiêu dùng của Levi Strauss mua về nhanh chóng được giành nhau mua sạch, nhưng vải buồm thì chẳng ai hỏi tới. Hóa ra những người đào vàng cơ bản đã dựng xong lều, vì thế không cần đến vải buồm nữa.

Levi Strauss không can tâm bị lỗ vốn, thế là ông lại tích cực suy nghĩ. Ông quan sát thấy những người đào vàng hàng ngày phải làm việc vô cùng vất vả, quần áo mài giữa cát đá, mặc được vài ngày đã rách, nếu dùng loại vải buồm có độ bền cao này may quần, chắc chắn sẽ được đón nhận hơn loại quần vải bông. Hơn nữa ở công trường còn có rất nhiều lều bạt vứt đi, có thể trở thành nguồn nguyên liệu miễn phí.

Nói là làm, Levi Strauss dùng vải buồm mình mua về cùng với lều bạt ở công trường may thành loại quần nâu rất bền, bán cho những người đào vàng. Loại quần này không những bền, mà còn có kiểu dáng mới lạ, mặc vừa hợp thời lại thoải mái, vì thế rất được những người đào vàng yêu thích. Đơn đặt hàng không ngừng kéo đến, Levi Strauss nắm chắc thời cơ, bỏ cửa hàng bách hóa thành lập Công ty quần jean, chuyên sản xuất quần jean. Nhờ không ngừng cách tân sáng tạo, Levi Strauss đã làm một cuộc cách mạng thời trang vĩ đại trong lịch sử loài người, quần jean dần trở thành sản phẩm yêu thích nhất của giới trẻ trên toàn thế giới.

Những người ôm mộng đào vàng đến châu Mỹ, hầu hết đều thua lỗ chẳng thu hồi được gì, còn Levi Strauss nhờ vào quần jean, đã thật sự đào được “vàng”. Trong khi những người đào vàng khác chỉ chú ý đến vàng dưới đất, mong mỏi một ngày nào đó sẽ đào được vàng và phát tài, Levi Strauss lại tập trung ánh mắt vào quá trình đào vàng, phát minh ra chiếc quần jean và trở thành nhà cải cách thời trang nổi tiếng.

Con đường làm giàu của chúng ta cũng vậy, nếu chỉ chú ý vào “vàng bạc” đào được, mà không chú ý đến quá trình “đào vàng”, chắc chắn sẽ bỏ lỡ cơ hội làm giàu.

Quá trình không những là nấc thang dẫn đến sự giàu có, mà còn giúp con người nếm trải được nhiều niềm vui và kinh nghiệm quý báu. Những người có được tài sản khổng lồ luôn biết nắm bắt quá trình, họ quan tâm đến quá trình hơn kết quả. Mỗi mắt xích làm giàu đều nằm trong tính toán của họ, họ nắm chắc quá trình và phát hiện cơ hội trong quá trình, từ đó kiếm được thật nhiều của cải.

Theo Nhịp Sống Kinh Tế